Hát nói Nợ phong lưu – Nguyễn Công Trứ
Cõi trần thế nhân sinh là khách cả,
Nợ phong lưu kẻ giả có người vay.
Trong trần ai, ai biết ai hay,
Làm ra đấng phi thường cho rõ mặt.
Quân tử dụng tâm vô đố tật,
Trượng phu xử thế hữu kinh quyền.
Bất vưu nhân, bất oán thiên,
Ba vạn sáu nghìn ngày thích chí.
Năm ba chén trà nhân rượu trí,
Một vài câu thơ thánh phú thần.
Nhởn nhơ trong cõi hồng trần,
Gặp ngày chung đỉnh đai cân cũng vừa.
Thảnh thơi bầu rượu túi thơ.
Bản khác:
Suy mới biết ở đời ai cũng hớ,
Vì tài tình nên vướng nợ phong lưu.
Kho trời chung tiêu phí thấm vào đâu,
Chơi là lãi dẫu chưa giầu nhưng chẳng kiết.
Giả giả vay vay lâu cũng hết,
Ky ky cóp cóp chắc hơn ai.
Chỉ chịu thua tay chú thợ trời,
Khéo tỉ mỉ nặn ra người làm múa rối.
Nào nhục nào vinh nào hiển hối,
Mặt ra hề thay đổi mấy mươi phen.
Chẳng gì hơn rượu thánh thơ tiên,
Trời đất há ghét ghen chi với hắn.
Thế sự phù vân hà túc vấn,
Thiên kim táng tận hoàn phục lai.
Hay chơi trời cũng chiều người.
Xem thêm
Hát nói – Thể cách chính của Ca trù
Follow on Facebook
BÀI VIẾT MỚI NHẤT
Khúc Ả phiền – 36 giọng
Nhị vị Tổ nghề – Hát giai
Có chí thì nên – Hát nói
Múa bài bông
Giữ cho đẹp mãi quê mình – hát nói